CA VÈ CỤ SÁU: HIẾU TỰ CA (Trích đoạn)
1 Mấy lời hiếu tự nói qua
Để cho ai nấy trẻ già nhớ ơn.
Làm người sống ở thế gian,
Ai không đội đức cao san (sơn) nặng dày.
5 Nói sao cho hết cho rồi;
Biết bao khí huyết tài bồi cho ta:
Phần hồn thì Chúa sinh ra,
Xác này Chúa phó mẹ cha sinh thành.
Phụ tinh mẫu huyết đúc hình
10 Cho ta toàn vẹn mà sinh làm người.
Nói mà rơi hai hàng giọt lệ,
Lấy lưỡi nào mà kể cho xong.
Nặng nề chín tháng cưu mang,
Mặt thì tái mét võ vàng xanh xao.
15 Nằm trong như cắt như bào,
Bởi chưng khí huyết đúc vào thân ta.
Thể hình ngày tháng nhẩn nha
Đúc dần từng thí cho ta thân này.
Tha hồ nặng nhọc đắng cay,
20 Trèo non vượt bể sao hay sánh bì.
Kiêng ăn kiêng ngủ e dè,
Mười ngày chín tháng những e sợ hoài.
Giàu ra cơm thuốc dưỡng thai,
Của ngon cơm trắng cá tươi bù chì.
25 Gian nguy bớt sợ gian nguy,
Bớt phần lo sợ những khi hiểm nghèo.
Khốn thay những cha mẹ nghèo
Kể sao cho xiết lắm chiều đắng cay!
Nhiều khi nhịn đói thâu ngày,
30 Cơm đà không có chân tay rã rời.
Phải chăng mẹ đói mà thôi,
Âu là dễ chịu lần hồi cũng xong.
Khốn thay con đói trong lòng
Rộn ràng giãy đạp bên hông rộn ràng.
35 Mỏi mê rũ liệt bàng hoàng
Nặng nề khó nhọc mẹ mang nặng nề.
Rét như cắt đi làm thuê,
Lấy ai than lửa thuốc the đỡ đần.
Đau con lòng mẹ như dần,
40 Kiêng khem nào biết đến thân là gì.
Trong lòng bào háo đôi khi,
Thèm thuồng một chút của gì muốn ăn.
Trăm tội tại sự khó khăn,
Đến điều ăn ổi ăn chanh đỡ thèm.
45 Mang con trong bụng không yên,
Bệnh sinh mẹ chịu lắm phen hiểm nghèo.
Nặng nề gánh vác leo trèo,
Kiêng thì mình đói hiểm nghèo đến con.
Xanh xao xương nát thịt mòn
50 Rồi ra chín tháng chỉ còn xác ve.
Mười ngày vong vóng trông nghe,
Những lo những sợ những e nỗi mình.
Tiêu hao khí huyết đã đành
Đến điều sống chết liều mình đắng cay.
55 Đủ kỳ hoa nở trốc tay,
Mẹ nhìn thấy mặt con đây mới mừng.
Lòng thương cân mấy cho bằng,
Giữ dè như trứng như vàng trốc tay.
Thương sao thương đã như say
60 Biết bao khó nhọc đắng cay tưởng gì.
Ướt mẹ dịch, ráo mẹ xê,
Mập mờ không nhắp đêm khuya canh tàn.
Nghe con khóc mẹ bàng hoàng,
Khi con ngủ, mẹ mới yên giấc hoè.
65 Lúc tháng hè, liền chân đưa võng,
Tiết đông ken, than nóng chẳng rời.
Kiêng khem chẳng một khí giời,
Kiêng sài kiêng đẹn kiêng người lạ hơi.
Tả tơi năm khúc tả tơi,
70 Công ơn cha mẹ đất trời sánh ngang.
Cụ Sáu Trần Lục
Nguồn: http://vietcatholic.net/News/Html/112053.htm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét