Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010

10 Đề Tài Về Gia Đình (5)

Mười đề tài giáo lý của Hội Đồng Tòa Thánh về Gia Đình cho Cuộc Hội Ngộ Quốc Tế Gia Đình lần thứ VI ở Mêxicô
Đề tài 5 : GIA ĐÌNH, ĐƯỢC MỞ RA CHO THIÊN CHÚA VÀ THA NHÂN
Eph 5, 25-33

1. Con người được tạo dựng theo hình ảnh và giống như Thiên Chúa, và để sống và sống với Ngài. Chẳng phải chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa bất khả tri hay là sự dửng dưng tôn giáo là những hoàn cảnh tự nhiên của con người và vì thế không thể là những hoàn cảnh quyết định cho một xã hội. Là người, tự bản chất, chúng ta được liên kết với Thiên Chúa, như một ngôi nhà liên hệ với kiến trúc sư đã xây dựng nó. Những hệ quả đau buồn của tội lỗi chúng ta có thể che mờ đi chân trời này, nhưng, sớm hay muộn, chúng ta sẽ nhớ nhung về ngôi nhà và về tình yêu của Cha trên Trời. Chúng ta trải nghiệm như người con phung phí trong dụ ngôn : nó không ngừng là con khinó bỏ đi khỏi nhà cha nó và vì thế, bất chấp sự xa rời này, nó vẫn cảm thấy ước muốn không thể cưỡng lại được là quay trở về. Trên thực tế, tất cả mọi người đều luôn cảm thấy nỗi nhớ Thiên Chúa và họ có cùng cảm nghiệm như thánh Augustinô, cho dầu họ không thể diễn tả điều đó với cùng sức mạnh và vẻ đẹp như ngài : « Lạy Chúa, Chúa đã tạo dựng con cho Chúa và lòng con sẽ không yên nghỉ cho đến lúc được nghỉ yên bên Chúa » (Tự Thú 1,1).

2. Ý thức về thực tại này, gia đình kitô hữu đặt Thiên Chúa ở chân trời cuộc sống của các con cái mình ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên của sự hiện hữu có ý thức của chúng. Đó là một môi trường mà chúng hít thở và sáp nhập. Điều đó giúp chúng khám phá và đón nhận Thiên Chúa, Chúa Giêsu Kitô, Thánh Thần và Giáo Hội. Cách đầy đủ, từ giây phút đầu đời của nó, các bậc cha mẹ xin Giáo Hội phép rửa cho chúng và bồng ẵm chúng cách vui mừng đến lãnh nhận dòng nước thanh tẩy. Tiếp đến, cha mẹ đồng hành với chúng trong việc chuẩn bị Rước lễ lần đầu và lãnh nhận Bí tích Thêm Sức và ghi danh chúng vào lớp giáo lý của giáo xứ, rồi tìm kiếm cho chúng ngôi trường mà giáo dục chúng tốt nhất trong đạo Công giáo.

3. Thế nhưng, việc giáo dục kitô giáo đích thực cho con cái không được hạn chế vào việc bao hàm Thiên Chúa giữa những thứ quan trọng khác của cuộc sống này, nhưng đặt Thiên Chúa ở trung tâm cuộc sống của chúng để mọi sinh hoạt và thực tại khác : trí tuệ, tình cảm, tự do, công việc, sự nghỉ ngơi, nỗi đau buồn, bệnh tật, niềm vui, những của cải vật chất, văn hóa, tắt một lời : tất cả cần được khuôn đúc và dẫn dắt bởi tình yêu đối với Thiên Chúa. Con cái phải làm quen suy nghĩ trước mỗi hành động « Thiên Chúa muốn tôi làm gì hay không làm gì bay giờ ? » Chúa Giêsu đã xác nhận đức tin và lòng xác tín của các tín hữu thời Cựu Ước, liên quan đến những gì mà ngài gọi là « giới răn cao trọng », khi Ngài trả lời cho vị tiến sĩ luật rằng « giới răn đầu tiên là : người hãy yêu mến Chúa, là Thiên Chúa người, hết lòng , hết tâm hồn và hêt sức lực người » (Mc 12,28; Lc 10, 25; Mt 22, 36).

4. Việc giáo dục đặt trọng tâm trên tình yêu đối với Thiên Chúa này do cha mẹ mang lại, nhất là qua những thực tại của đời thường : cầu nguyện trong gia đình trước bữa ăn, dạy cho chúng lòng biết ơn đối với Thiên Chúa vì những ân huệ đã nhận được, chạy đến với Ngài vào những lúc đau buồn dưới mọi khía cạnh, tham dự thánh lễ Chúa nhật với chúng, đồng hành với chúng trong việc lãnh nhận bí tích Hòa giải…

5. Câu hỏi của vị tiến sĩ luật chỉ là « đầu là giới răn trọng nhất ? ». Nhưng Chúa Giêsu khi trả lời ông ta, đã thêm vào giới răn thứ hai giống với giới răn thứ nhất : « người hãy yêu tha nhân như chính mình ngươi ». Do đó, tình yêu tha nhân là « giới răn của Ngài » và là « cái biệt trưng » của các môn đệ của Ngài. Như thánh Gioan đã kết luận cách tinh tế : « nếu chúng ta không yêu thương người lân cận mà chúng ta nhìn thấy, thì làm sao chúng ta có thể yêu mến Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta không thấy ? » (1 Ga 4, 20)

6. Các cha mẹ phải giúp đỡ con cái khám phá ra tha nhân, đặc biệt là những người nghèo túng, và giúp chúng thực hiện những việc phục vụ bé nhỏ nhưng liên lỉ : chia sẻ với anh chị em của chúng những đồ chơi, món quà, giúp đỡ những người bé nhỏ nhất, bố thí cho người nghèo trên đường phố, viếng thăm các bà con đau yếu, giúp đỡ ông bà với những công việc bé nhỏ, chấp nhận người khác bằng cách quên đi và tha thứ những giới hạn và xúc phạm mỗi ngày …Những điều này, được làm cách đều đặn, sẽ hình thành nên tâm tính và những thói quen tốt, để đương đầu với cuộc sống « tổn hại » thủ đắc được bởi tình yêu đối với tha nhân, và như thế làm cho chúng có khả nằng tạo nên một xã hội mới.

(Còn tiếp)
Lm Võ Xuân Tiến chuyển ngữ từ bản tiếng Pháp

Nguồn: Website Tổng giáo phận Huế
http://tonggiaophanhue.net

Không có nhận xét nào: