I. Thời tao loạn
● Láng Gòn, ngày 15-4-74
Con yêu thương,
Vào đến Bình Tuy hôm nay đã là ngày thứ 13, mới rãnh rỗi để biên thư cho con, chắc con đã sốt ruột rồi hay là hơn nữa đã khóc rồi đó.
Bây giờ ba kể lại cuộc hành trình đến đất hứa cho con hay :
Sáng ngày 30-3 xe đến chở ra Hòa Khánh, nhà mình được đi chiếc thứ 2, lên đồ đạc xong là 10 giờ, chạy ra đó và đổ xuống là 12 giờ 30. Dọc đường ba có gặp ông Tốn và nhờ ông tin cho con hay ba đã rời trại 4. Ở lại Hòa Khánh cho tới chiều 2-4 mới có được 8 xe tải chở đồ, mình cũng nhờ phúc đức ai không biết, được lên xe thứ 4 và sáng 3-4 xe tải chạy lúc 9giờ, có Tịnh làm áp tải viên. Qua 9 giờ 50 có đoàn xe car tới 40 chiếc, song đồng bào làm reo không lên xe vì đa số chưa có xe lên đồ đạc. Sau 3 tiếng đồng hồ cãi vã, nhà chức trách phải mời ủy ban liên bộ tại Đà Nẵng đến hòa giải. Cuối cùng gần 12 giờ đồng bào mới chịu lên xe và xe bắt đầu rời Hòa Khánh lúc đó. Chạy từ đó vào Quy Nhơn thì xe car ba đi đuổi kịp xe tải. Trời ngày đó mưa tầm tả từ Hòa Khánh vào Quy Nhơn. Sau xe car vượt qua, đến gần Vạn Giả tức là quận hành chánh của tỉnh Khánh Hòa ở mé đèo Cả, cách Nha Trang 55km, xe định vào Nha trang nghỉ đêm nhưng vì đã 19 giờ hơn nên họ không mở cổng, đành nghỉ đêm tại Vạn Giả, nơi có nhiều thắng cảnh và núi non biển cả thật là đẹp. Xe tải chậm hơn nên phải ở lại Tuy Hòa.
Qua ngày hôm sau, lúc 5 giờ xe bắt đầu lăn bánh, mãi cho tới 11 giờ 30 xe tới Bình Tuy. Lẽ ra xe ba đi ăn giải 1 nhưng vì cậu tài xế lạ đường nên xe chạy tuốt về Cam Lộ đến Gio Linh sau mới de lại về địa điểm Đông Hà lúc 12giờ 30 ăn nhì. Xuống khỏi xe là có cán bộ hướng dẫn vào túp lều lý tưởng ngay. Túp lều dài độ 25x5m, nhà lợp lá, che lá, toàn là lá nhưng cao ráo mát mẻ, mỗi lều ở 8 gia đình. Gia đình mình với gia đình anh Sinh ở thì cũng rộng rãi như ở trại 4.
Nhận lều xong, mọi người lo dọn dẹp xong trải chiếu ra đánh một giấc thật là thần tiên vì đã 2 ngày ngồi cứng trên xe. Ngủ dậy ba lang thang bách bộ dọc theo các lều tìm Thông và anh Sinh, thì ra cả 2 đã về đó 4, 5 ngày nay và đã được thiếu tá quận trưởng Đông Hà ưu tiên cho một lều ngay cạnh đường Quốc lộ 1. Hai chàng đã dọn dẹp đàng hoàng, làm thêm nhà bếp, nhà tắm. Thế là lại 1 lần ôm gói đi nhà khác cách nhà kia 5 lô. Như vậy vấn đề nhà ở đã được hoàn toàn toại nguyện.
Đến thể lệ nhập trại, kê khai gia đình, kiểm kê thì sau khi các gia đình đã vào đầy đủ cả người lẫn vật dụng, qua ngày thứ 6 có 1 cuộc họp toàn toán 4 do nhà chức trách Bình Tuy triệu tập để lập tờ khai, thông qua các thể lệ và khởi sự kiểm kê dân số. Việc kiểm kê sơ khởi tại đây không như ở Đà Nẵng mà chỉ làm sơ sơ căn cứ theo sổ gia đình và đơn xin khẩn hoang lập ấp. Hy vọng một vài ngày nữa sẽ phát thực phẩm, cũng 0,5kg gạo cho mỗi đầu người, phát 15 ngày 1 đợt còn tiền thì 20$ mỗi người, tháng phát 1 kỳ.
Ở đây vấn đề nước có hơi khan vì chỉ có 30 giếng không đủ cung cấp cho 20.000 người, trong nay mai 2 giếng máy làm xong thì sẽ có đầy đủ hơn.
Về giá sinh hoạt tuy không được rẻ như trước vì người vào quá đông nhưng cũng dễ thở hơn Đà Nẵng nhiều: 1 con vịt ăn thịt giá 400$, gà giò 500$, khoai từ 60 đến 80$/1kg, sắn 45-60$/kg, gạo ngon 1.000$ được 23 loon sữa bò hơi toộng đáy, còn các đồ gia dụng khác thì chỉ bằng 1/2 hay 2/3 giá Đà Nẵng.
Khí hậu nước non xem ra hiền lành vì vào đây ai ai cũng công nhận là ngủ ngon, ăn được nhiều. Từ 12 giờ đến 8 giờ sáng hôm sau có gió biển thổi riu riu dễ chịu lắm, còn ban trưa tuy trời nắng nhưng đi đầu dầu vẫn thấy khoái, chắc khỏi phải tốn mũ, nón, ô hằng năm rồi đó.
Về tinh thần, có đôi chút trở ngại vì giữa cha Etcharren và cha Viên có một vài điểm bất đồng về cách tổ chức giáo quyền nhưng hy vọng 1 vài ngày Chúa Thánh Linh sẽ dung hòa 2 vị.
Anh Thông con cứ thứ 7 ra nhưng ba bảo từ nay 1 tháng ra 1 hay 2 lần kẻo tốn kém, vì mỗi đợt vào ra gần 2.000$. Còn Bình thì ba đã xin giấy chứng nhận để xin thuyên chuyển, lâu mau chưa biết. Bác có biên thư bảo Thông nói với ba là ý ông muốn ba lên trên đó gấp nhưng ba chưa trả lời. Bác mở thêm đại lý đại bài gạo cho toàn tỉnh Pleiku. Vào đây bà con hay tin đã tấp nập tìm về thăm và cho ăn trái cây u ê.
Ba khoẻ hơn ở Đà Nẵng nhiều, e 1/2kg gạo ăn không đủ, hy vọng sẽ lên cân liền.
Thôi đã khá dài lời, còn sót gì thư sau ba sẽ nói thêm. Con cầu nguyện cho gia đình và cho công cuộc của các vị lãnh đạo tinh thần đem đến kết quả tốt. Lúc nào nhớ nhà con chạy ngay đến trái tim Chúa sẽ gặp lại gia đình liền.
Ba của con
● Láng Gòn ngày 2-5-74
Thăm con,
Đây là lá thư thứ 2 ba biên cho con từ khu Khẩn hoang lập ấp Bình Tuy. Chắc thư trước đã đến tay con và con cũng tạm tưởng tượng được cảnh Bình Tuy rồi. Mới đó mà đã giáp 1 tháng ngày đoàn di dân rời Hòa Khánh đi Bình Tuy (2-4-74). Ba từ hôm đó tới nay vẫn thường, ăn ngủ đều đều và ngày ngày cũng làm đôi công việc lai rai thôi, chứ vào rừng đốn cây chặt lá thì chưa làm nổi.
Nay đến giai đoạn mọi người lo ráp nhà chuẩn bị cho ngày ra khu gia cư. Riêng mình thì anh Sinh đã làm cho 1 liếp nhà, đợi vài bữa nữa anh Khuyên bỏ giống xong trong rẫy ảnh sẽ ra ráp nhà cho. Như vậy là vấn đề nhà ở tạm giải quyết xong. Việc quan trọng sắp tới là nhận đất và canh tác, trồng hoa màu. Trong này lúc này là chính lúc làm mùa vì bắt đầu mùa mưa và chỉ có 2 mùa phân biệt, mỗi mùa 6 tháng nắng và 6 tháng mưa. Sáu tháng mưa mà không làm được hoa màu là năm đó ngồi bó tay chịu đói. Cá mú, rau quả cây trái từ mấy hôm nay ở các vùng phụ cận như Phan Thiết, Long Khánh, Bình Tuy đổ xô về đây bán nên rẻ lắm. Một nải chuối mốc ở Đà Nẵng 120$, ở đây chỉ có 60-65$ mà thôi. Có hôm cá quá rẻ và tuy Đông Hà có 23.000 người ăn mà cũng không sao mua hết cá, thịt heo, bò có phần đắt hơn nghĩa là 1.400$/kg bò, 1.100$/kg heo so với Đà Nẵng 2.000$/kg bò và 1.800$/kg heo.
Đây chỉ kẹt nước vì tuy đã có 30 cái giếng mới đào mà cũng không đủ cung cấp nước dùng nên thỉnh thoảng phải mua thêm nước uống với giá 200$ mỗi phuy.
Tịnh đã về hè, cha giám đốc cho nghỉ trước 15 ngày vì tình hình Huế bị xao động. Em đã vào tới nơi yên hàn. Ba cũng đã nhận thư Bình nói 30-5 là bãi trường và chưa biết sẽ quyết định khi nào vào Bình Tuy. Bình cũng báo tin ngày con mặc áo, nhưng không biết ngày đó ba có ra được không ? Vì lẽ lúc nay là lúc ăn chực nằm chờ, cứ đủ thứ chờ đợi: đợi nhận gạo, đợi nhận tiền, đợi kiểm kê, đợi cấp đất, cấp nhà, đợi thông cáo nầy thông cáo nọ của quận Đông Hà, của Bình Tuy, ôi thì lung tung xèng vậy. Hơn nữa tình hình mấy hôm nay ở ngoài đó nghe hơi khó khăn nên phần chắc hơn là ba không ra được, con chớ buồn nhé. Còn chị Bình nếu bãi trường ngày 30-5 mà ở lại đến 30-6 cũng kẹt lắm nên ba bảo cứ vào đây rồi lúc đó sẽ tính, hoặc anh Thông con sẽ xin máy bay cho ra cũng tiện.
Nếu vì sự bất đắc dĩ mà ngày đó không có ai ra thì con cũng chớ nên buồn mà phải trọn dâng cho Chúa vì cuộc đời tu hành là một cuộc tận hiến.
Ngày kia ba đi Phan Thiết lãnh hưu, cũng gặp một vài người bà con ở đó. Tỉnh lỵ Phan Thiết rộng rãi, cảnh đẹp, cũng có con sông bò ngang thị trấn và ở đây vật giá cũng rẻ, nhứt là hải sản. Từ Bình Tuy tới Phan Thiết khoảng 45-50km, tiền xe chỉ 300$, có thể đi về trong buổi mai.
Ba vẫn ở chung với anh chị Sinh và ăn uống chung. Chị Sinh ở đây với 3 đứa nhỏ, còn mấy ả choai choai ở Saigon học, có mấy ả làm rẫy tại Biên hòa. Anh thì cứ 1 cảnh 2 quê, về Bình Tuy ít bữa rồi lại lên rẫy Biên hòa, nhưng điểm chính là Bình Tuy vì ở đây mới có trợ cấp và chính thức nhập thôn xã.
Ba đang cố kiếm người giúp việc để nay mai ra khu gia cư mà kiếm chưa có người vì ở đây ai ai cũng có công việc nhà của họ, lớn nhỏ đều có công việc cả nên hơi khó kiếm. Nếu Bình thuyên chuyển vào đây được thì đỡ mà không thì kẹt đó. Nói vậy chớ con đừng lo vì mọi việc Chúa sẽ an bài hết không sao mà lo.
Bác có biên thư bảo ba lên kẻo ông hơi yếu ba đã trả lời vì lúc này bận chưa thể lên được.
Thôi đã dài thư, con hằng chạy đến với Mẹ Maria xin Ngài lo mọi việc cho.
Cầu nguyện cho gia đình.
Ba của con.
II. Niềm vui tận hiến
● Láng Gòn ngày 3-6-74
Thanh của ba,
Chị Bình con đã tới Saigon và ra Bình Tuy chiều nay 3-6. Đọc thư và nghe Bình thuật lại mới hay ngày nhận áo dòng của con, chứ từ hôm nhận thư cuối của con cho tới nay, ba không biết tin tức gì về con và cứ ngóng thư con hoài. Thôi thì mọi việc cũng đã xong và sự vui mừng của ba không tả nên lời. Ba chỉ biết chấp đôi tay dơ bẩn mà thờ lạy thánh ý Chúa và cám ơn Người đã khấng nhận của lễ mà ba và mạ con đã hiến tế cho Người, dầu là hèn mạt.
Ba cũng dạy bảo con thêm một đều nhân ngày con nhận áo, đó là con phải giữ áo ấy cho tinh tuyền và đẹp đẽ mới mẻ luôn. Phải giặt và hồ cho cứng vì mặc áo trắng, làm một tu sĩ chưa đủ vào đâu mà phải nên một tu sĩ thánh mới đủ. Mà muốn nên tu sĩ thánh con phải cố gắng hằng ngày sống thánh, mà sống thánh dễ dàng hơn cả là theo đường hướng của chị cả Thérèse. Con hãy tránh phương cách tu hành mà có vẻ băn hăn tự cột lấy cho mình một lối sống khó chịu, gay gắt với mình. Đã khó khăn với mình đương nhiên gây phiền lòng cho những người quanh mình nữa.
Ba còn nhớ hồi ba đang ở tiểu chủng viện có vị giáo sư triết người Pháp hay nói với chủng sinh là anh em nay mai sẽ là vị thánh sống rằng : “Un saint triste est un triste saint “. Ba chỉ nói sơ qua cho con một đường hướng chứ ở dòng con sẽ có bao nhiêu vị đàn chị sẽ là hướng dẫn viên, huấn luyện viên của con, con cố nghe và noi theo. Thứ đến là con hãy gạt bỏ xa những gì của thế tục, của thế tục để người thế tục lo, con chỉ biết có Chúa là gia nghiệp của đời con, dù ba hay anh em cũng chỉ biết thương nhớ bằng lời cầu nguyện mà thôi. Ví dụ con nghe tin giờ đây ba phải đi hành khất đó đây con cũng chỉ biết cúi đầu cám ơn Chúa và xin người lo cho ba mà thôi chứ không còn băn khoăn lo lắng như ngày trước nữa, đó mới là tận hiến cho Chúa.
Thôi e dài lời rồi, con đọc thư mất cả thì giờ, ba vẫn khỏe luôn. Cầu xin Đức Mẹ cho con được bền đỗ theo ơn gọi và cố gắng bước tới bậc trọn lành. Cầu nguyện cho gia đình.
Ba của con.
● Láng gòn ngày 31-7-74
Thanh của ba,
Vừa từ Pleiku về hôm 27-7, sáng hôm sau ba nhận được thư và ảnh của con ba. Ba thật sung sướng ngắm cái hình xinh xinh của con ba mà không muốn bỏ vào album nữa, vì đó là kết quả đầu tiên mà ba mơ ước từ hôm đưa con ra bến xe Quảng Trị cách đây mấy năm trời và sau đó mấy tuần lễ không ăn bỏ ngủ vì nhớ con còn thơ dại mà đành hy sinh cho con xa lìa ba. Rày ba hằng cầu nguyện xin cho con được giữ tấm áo ấy trong trắng và còn phải trang hoàng nó cho ngày một thêm tốt đẹp hơn, cho đến cuối cuộc đời của con. Đó là nguyện vọng duy nhất của ba và của mạ con thủa trước. Con cố cầu khẩn và rán vượt mọi thử thách, mọi quyến rũ sẽ đến với đời tu hành của con. Ba sẽ biên cho con mỗi tháng 1 thư thôi vì ba cũng tập giữ luật dòng như con vậy.
Dài lời quá sợ mẹ quở, ba nghỉ viết và cầu chúc con sống theo ý Chúa. Cầu cho gia đình.
Ba của con.
III. Cuộc sống mới
● Láng Gòn ngày 1-5-1975
Con của ba,
Gặp dịp may hiếm có, mấy sư và ni cô ra Huế, Quảng Trị thăm nên ba biên thư nầy hy vọng nó sẽ đến tay con, đánh tan bao âu lo của con cũng như trăm ngàn người khác trong hoàn cảnh xa gia đình và bặt tin tức.
Đọc thư con hãy yên tâm và cám ơn Chúa đã giữ gìn gia đình mình hoàn toàn yên ổn.
Gia đình vẫn ở Láng Gòn trong lúc một số đông hơn phân nửa ở khu khẩn hoang lập ấp đã đi tán loạn, kẻ chạy vào, người chạy ra, nhưng hiện mấy ngày nay họ cũng đã lần lượt trở về lại. Đây hoàn toàn yên tịnh, mọi sinh hoạt đều không bị gián đoạn chi hết. Chỉ trong một ngày đêm bộ đội đã đến giải phóng Bình Tuy một cách tốt đẹp, không gây đổ máu và hư hại gì hết nên đồng bào vui mừng lắm. Gia đình mình nhờ ở lại nên khỏi bị hao thất đồ đạc cũng như hoa màu ngoài vườn. Hiện sức khỏe của bác, ba và Bình vẫn khoẻ, con hãy mừng và yên tâm đi.
Thông và Tịnh từ hôm kẹt đường Saigon thì không có tin tức gì cả, nhưng ba được biết các trường học đều đóng cửa và sinh viên học sinh đều phải đi công tác cứu trợ, chắc nay mai xe Saigon chạy thì cũng về thôi. Bội đội tiếp thu Saigon cũng rất là tốt đẹp không can hại chi cả. Không biết số phận của gia đình bác và anh Diệp ra sao và ở đâu, cũng như tất cả bà con nội ngoại ở Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang nữa?
Thư đã dài, ba ngưng lại đây, cầu xin cho con được ở xứng đáng, trọn hiến và bền đỗ trong ơn gọi cho đến giờ cuối cùng.
Con cầu nguyện cho gia đình, bà con, đồng bào và tổ quốc chóng thanh bình, phồn thịnh.
Ba của con.
● Đông Hà ngày 23-6-75
Con của ba,
Bữa thượng tuần tháng 5 ba có gửi cho con một thư tin cho con hay tình trạng của gia đình, chắc con đã nhận rồi. Đến nay cũng đã gần 2 tháng ba lại thư cho con đây. Ba và gia đình đoán chắc là vào ngày 29-6 này dòng cũng tổ chức lễ khấn hứa cho các tập viện như thường lệ hay nếu không tổ chức lễ khấn hứa thì ít nhất cũng là ngày kỷ niệm một năm ngày trọng đại của cuộc đời tu hành của con.
Tuy xa xôi song trong ngày đó, gia đình sẽ dành riêng để hiệp ý cầu xin cho con được vững tâm bền đỗ trong hướng đi của con và được nhiều ân sủng.
Gia đình vẫn bằng an vui vẻ. Thông, Tịnh đã về nhà hôm cuối tháng. Bữa nay có gia đình bác và anh Diệp cũng về đây mua nhà ở, cũng gần nhà mình, 3 gia đình hợp lực canh tác sản xuất nên đến nay đã làm được 2 mẫu lúa, bắp, đậu. Cầu trời cho được mùa thì đỡ lắm, hiện còn tiếp tục canh tác nữa để trồng khoai, sắn và các hoa màu phụ. Thông, Tịnh, Hạnh, Hoa đều là các tay canh tác đắc lực cả : “Lao động là vinh quang”.
Trong này bắt đầu vào mùa mưa, mùa trồng trọt, thường mưa trộ vào buổi chiều hay vào đêm nên khí hậu dễ chịu lắm.
Bưu điện nay đã làm việc lại bình thường, con xin phép biên thư trả lời kẻo ba trông tin.
Cầu xin ơn trên cho con luôn yên hàn, mạnh khỏe và bền đỗ trong ơn gọi.
Ba của con.
● Đông Hòa 14-2-77
Con thương yêu của ba ,
Bấm tay mà tính thì vừa trọn 18 tháng chẵn ba không hề hay biết gì về con và con cũng không nhận thư từ gì của ba. Mười tám tháng lâu quá và lâu quá Thanh nhỉ ?
Ba về tới nhà lúc 11 giờ 15 ngày 10-2-77. Thế là qua 1 tháng học tập đợt 1 tại địa phương và 16 tháng tại trại Bình Minh, trung tâm cải tạo của tỉnh.
Thật quá cảm động lúc vừa bước chân xuống xe vào nhà. Con đoán thử vì sao? Tất cả anh em, bà con xóm giềng đều đã đợi sẵn ở mé đường, không tài nào trả lời kịp những câu thăm hỏi của mọi người.
Đến giờ phút nầy ba chưa gặp Thông vì đang đi đón mẹ con cu tý trên Saigon chưa về, còn gia đình đều được an vui cả. “Deo gratias”.
Tối hôm sắp lên xe ba đã có chương trình biên thư hỏa tốc cho con khi về tới nhà nhưng về đây nghe Tịnh nói chị sẽ vào, có lẽ trong dịp Tết nguyên đán, nên ba lại đổi chương trình vì ước đoán con sẽ vào, sợ lạc thư. May hôm nay có anh Tâm, người cầm thư này là bạn thân của nhà ta ra thăm bà con, ba mới biên thư cho con đây. Anh sẽ tường thuật cho con, sau Tết anh sẽ trở lại Đông Hoà. Nếu con có vào thì đó là dịp may hiếm có, còn nếu không vào thì biên thư hồi âm, anh hứa sẽ trở lại gặp con trước lúc trở vào, con chuẩn bị sẵn nhé.
Trong suốt thời gian học tập ba vẫn mạnh khỏe, chỉ có đau sơ sơ thôi. Nếp sống ở đó hầu như ở Phước Sơn, không có gì lạ lắm, chỉ có điều không được tin tức gia đình là nỗi lo âu thôi. Đối với ai biết sống ký thác thì cũng cứ vui vẻ, khỏe khoắn vì “Ai tin tưởng và trông cậy vào Ta thì sẽ có Ta luôn luôn bên cạnh”. Như vậy thì con có gì mà phải áy náy âu lo nữa phải không con thương? Nhưng ngày con vào thấy ba chắc con cũng bật cười và tặng thêm cho ba tên ba sóm nữa đa. Về đây mấy ngày nay ba đang bận rộn lập thủ tục giấy tờ suốt ngày mà cũng chưa xong, còn phải ít hôm nữa mới yên.
Sơ qua cho con, mong ngày hội ngộ cha con mình sẽ tâm sự dài hơn. Con hãy tạ ơn đi nhé.
Ba ngưng lại đây, chúc con khỏe, can đảm và chóng trở thành đứa bé lao động tốt.
Ba của con thương nhớ con nhiều lắm.
● Tân Hà ngày 9-4-78
Con thương của ba,
Ba vừa nhận được thư con hôm qua. Chiều nay 9-4 khi ba biên thư này cho con thì cả nhà cũng đang bận rộn dọn dẹp đồ đạc để ngày thứ tư hoặc thứ 5 sẽ lên đường đến vùng kinh tế mới xây dựng tương lai. Khu đất nầy ở cách con đường Saigon - Lâm Đồng - Đà Lạt khoảng 20-25km, từ Tân Hà tới đó khoảng 70-75km, xe đi suốt buổi mai vì đường mới làm, trong nay mai đường sá sửa sang đàng hoàng thì sẽ mau hơn và hy vọng tới lúc con được vào thăm nhà thì càng mau hơn nữa.
Vùng nầy ngày trước họ đã lập khu trù mật, đất đai rất màu mỡ và đã quy tụ dân Trị-Thiên-Nam-Ngãi vào lập nghiệp tại đó. Hiện bây giờ còn một ít gia đình người làng mình còn ở đó như anh dượng Tam, anh dượng Tám… và đời sống khá giả.
Vì vậy nên nhà nước đã quyết định đưa 2 thôn Đông Thiện và Đông Hòa lên đó lập nghiệp. Thôn Đông Thiện đã đi hết nay tới thôn Đông Hòa. Nhà o Lới, con Vui đã tới nơi ngày kia còn nhà bác Bính xin trở lại Pleiku, đang lập thủ tục và sẽ lên đường nay mai, đến Nha Trang anh Đức sẽ biên thư cho con hay.
Đó, con thấy cuộc đời là một cuộc hành trình vĩ đại, đi và đi mãi cho tới khi nào tới đích mới thôi.
Ba từ 1 tháng nay uống thuốc ngoại khoa cũng hơi đỡ, nghĩa là nhúc nhắc trong nhà được.
Thôi ba ngưng tại đây và xin ơn trên cho con đầy đủ sức khỏe để làm tôi Chúa cho trọn. Con cầu cho gia đình đến xứ lạ được mọi sự bằng an.
Ba của con
† Viễn cảnh trù phú của vùng đất mới không phải là hiện thực. Rừng thiêng nước độc và bệnh tật đã cướp đi sức khỏe vốn đã mòn mỏi của ba, người đã ngã qụy và ra đi vĩnh viễn vào lúc 21giờ ngày 9-4-1981, bỏ lại đàn con côi cút giữa rừng núi thâm u.
Bây giờ ba đã có cuộc sống mới vĩnh hằng bên Đấng Chí Tôn. Xin ba hộ phù đàn con đang phải vật lộn với muôn vàn khó khăn trong cuộc sống để chúng con đứng vững, nuôi dạy con cháu sống xứng đáng theo gương ba, phát huy truyền thống gia tộc làm rạng rỡ tông môn.
Chúng con kính lạy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét