Chưa một lần về thăm quê mẹ,
Chưa một lần qua bến nước Hiền Lương,
Chưa một lần đi trên đường Đất Đỏ,
Chưa một lần dám ngỏ ý về thăm!
Vĩnh Linh quê mẹ ngày xưa ấy
Cha ông tiên tổ dựng cơ đồ.
Ngờ đâu chiến tranh rồi ly loạn,
Mỗi người một nẻo chốn tha phương.
Vĩnh Linh ngày xưa chốn thiên đường,
Vĩnh Linh ngày xưa hóa chiến trường
Đắm chìm trong cảnh chốn thê lương,
Chia đôi đất nước phải lên đường.
Thế rồi mỗi người sống một nẻo,
Người thì phố thị, kẻ hẻo lánh xa xôi
Mấy mươi năm lam lũ tấm thân tồi
Đến hôm nay cuộc đời hơi tươi sáng.
Mong ai nhớ lại những tháng ngày...
Nhớ về quê Mẹ,nhớ tổ tông,
Nhớ Ông nhớ Bà ,vùng đất ấy.
Vĩnh Linh quê Mẹ của ta ơi!
Đồng Nai,ngày 2-3-2010
Nguyễn công Thọ
Nguyễn Tộc - An Du Bắc xin hết lòng cám ơn anh Thọ, người đồng hương đã gởi tặng bài thơ này
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét